Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

Thu



















Mùa Thu ...lại trở về.

Trong thi ca, mùa thu được ca tụng nhiều nhất, trong văn học, mùa thu dường như ngự trị rất lâu.

Thu sang, lá rơi, lá bay, lả tả, lá cuống quýt, xoắn xuýt tăn tăn xào xạc trên mặt đường, Chúng bay về đâu, về muôn nẻo, muôn lối, và rồi mục rữa, vỡ nát, nằm đó, ngấm vào lòng đất để chờ tái sinh, môt kiếp mới.

Trời đất một màu xám ngắt, những cơn gió lạnh buốt, cho dù Thu có đẹp não nề, nhưng vẫn mang một cảm giác chán chường biếng nhác.

Và rồi ....xoay vần theo định luật bất biến của quỹ thời gian. Thu về Thu  đi. Sự lập lại khôn ngừng. Muôn thuở. Dưới sự hội ngộ của đất trời.

Thu đi, Đông đến, mang theo biết bao sự thê lương bao trùm......Rồi Xuân lại về, gọi Hạ tới, để cây lá đâm chồi nảy lộc, và màu xanh ngọt ngào, thênh thang dịu vợi, làm ấm lòng người, ấm làn môi, mềm suối tóc. Ôi, mong lắm thay!


hnh
20.10.2015


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét