Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

Quê Hương là .....chùm khế ngọt ?




Quê Hương là .....chùm khế ngọt ?

Cánh cửa phòng mở nhẹ, chị Hiền bước vào có vẻ mệt mỏi :

- Thùy gọi nhắn chị nên chị chạy lên gấp vì sợ em đi clinique mất .
- Dạ chị, sao tháng này em bệnh liên miên mệt quá chị ơi .
Đan ngước nhìn chị :
- Em làm xong rồi . Chị mang về xem nhen, bao giờ giấy tờ xong xuôi em gọi chị . Sao em thấy chị mệt quá vậy, à mà dường như năm trước chị vừa về mà.
-Ừa, mẹ chị mất năm 2004, chị về . Chị mua miếng đất cho bà già nằm, năm ngoái về vì nhà có chuyện còn bây giờ về lo bốc tro cốt vì họ ra lệnh phong tỏa, rồi san bằng khu đó .
Đan im lặng lắng nghe vì cô ít khi tò mò chuyện riêng của khách, tiếng anh Trọng, chồng chị xen vào vẻ giận dữ:
- Tụi nó càng ngày không biết muốn cái gì, cái nhà này là lúc trước tui tìm đủ cách giữ lại, kỳ kiểm kê tài sản, nó kê súng vô đầu bà già tui đòi bắn bả . Tui chạy đôn chạy đáo mọi nơi cho xong chứ tui định là nếu tui mất nhà là tụi nó cũng mất mạng . Tui thủ 10 trái lựu đạn ném cho mỗi nhà 9 thằng tụi nó, còn một trái tui tự sát .
Đan ngẩn ngơ nhìn anh, gặp anh ít ra cũng năm, bảy lần nhưng anh ít khi nói chuyện vì để vợ nói, không ngờ lần này anh nóng nên lời lẽ nghe ngầu gớm, cô nghĩ thầm "chắc khi xưa anh đi lính quá !".
- Anh chị đi đường cẩn thận nha, sáng nay em xem tin tức sao mà dạo này cướp lộng hành quá chừng, càng đọc càng xem càng ngán .
- Thì cướp ngờ ngờ đó, làm gì được đâu . Cái xã hội ngày càng thối nát, càng loạn . Anh Trọng nhẹ giọng lại . Lúc anh chị đang đứng nói chuyện với cô em trước sân nhà, thì có tên chạy xe rà ngang rồi giựt phăng sợi dây chuyền bà kia đang đứng gần đó, giữa ban ngày ban mặt có sợ ai đâu .
Đan lắc đầu :
- Cướp từ đâu ra vậy ? Mà không hiểu tại sao không bị bắt ?
- Bắt rồi ai nuôi, hao cơm tốn gạo, báo Công An viết rành rành kia, trước Tết thả ra 8000 tội phạm, sao không thả sau Tết mà thả trước Tết ?, xong thì lại nhắn nhe dân chúng coi chừng trộm cướp mùa Tết, có mâu thuẫn không ? Bây giờ dân hết "sống chung với lũ" thì "sống chung với cướp"!
Anh Trọng nói tới đây thì ngưng và thở dốc, Đan bất chợt nhớ lại chị Cúc nói tuần trước " mẹ chị nói đừng có về, cướp kế bên nhà đây thôi, học sinh học xong không có việc làm thì đi cướp !".
Chị Hiền thu dọn giấy tờ cất vào giỏ xách rồi hối chồng :
- Về anh ơi, cho Đan đi, trễ giờ rồi . 
Quay qua Đan, chị nói :
- Anh chị ngán về lắm, mà ráng về lo cho xong việc nhà . Thôi chị đi đây, còn trông đứa cháu ngoại nữa .
Anh chị đi khỏi, Đan cũng lo đóng cửa và đi ....vừa đi cô vừa nghĩ...."Quê hương ....là chùm khế ngọt" ?! ông nhạc sĩ nào đó sáng tác bài này, chẳng hiểu bây giờ ông ấy nghĩ sao ?


hnh

03.2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét